Hấp diêm em học sinh hàng múp rên to

Đạt ngoái lưỡi vào ngay mông đốc rồi lơi dần lơi dần ra xa bất chợt Diễm hẩy lồn lên cao như sợ lưỡi cậu thụt vào mât . tắt đèn! Chợt Diễm đấm thình tịch vào chú khóc to
– Cậu bỏ cháu ư ..! Tay anh linh hoạt vuốt ve lưng cháu một cách đệu nghệ. Đạt cũng đã chịu hết nôi rồi. chết Diễm rồI ư…ư.. Không ai nói một lời đạt nhanh tay tuột cái áo thun và quần đùi nhanh chóng trường lên ngang tầm hai cánh tay vạm vở ôm lấy tấm thân trinh bạch căn cứng. Hôm ấy trời mưa nhà dột cậu Đạt leo lên trần tìm cách sửa lại mấy miếng ngói bị tuột.