Vạch bím em gái gọi ra chơi trong rừng

Vạch bím em gái gọi ra chơi trong rừng

Vạch bím em gái gọi ra chơi trong rừng

Và có lẽ Phan cũng không tự chủ được chính anh. Cuối cùng, chúng tôi, bốn người, cũng tìm được một quán quán nhậu yên tĩnh trên đường Thi Sách để ăn uống. Tôi ngậm nhanh vào đầu cu anh và nút, anh lại rên lớn hơn. Hễ ai có số điểm nhỏ nhất là phải trút một thứ quần áo trên người cho đến khi gần như không còn gì. Hai khứa đương nhiên là bước theo chúng tôi vì chúng tôi thuộc típ “quậy”, lại khá xinh. Gọi chủ quán tính tiền. Khác với tôi, Hồng ít rên hơn, nên tôi chỉ nghe được tiếng thở hồng hộc của anh Minh. Chúng được lặp đi lặp lại nhiều lần rồi nhạc bắt đầu dịu dần. (Xem hình). Gọi chủ quán tính tiền. Đến hồi ngà ngà say, tất cả bọn tôi lại hòa mình vào đám trai gái trong sàn nhảy, chuyền nhau những viên thuốc “lắc” do hai “khịa” mua cho, “quậy tưng” lên như những kẻ điên.